Wednesday, February 27, 2008

Blood+ ("Nankurunaisa")

Mới xem xong Blood+, upload vài cái screenshots cho các bạn thèm.



















---




- The setting sun is kind of sad, isn't it?
- You think so?
- Yeah.
- Saya, you think so too?
- I'm scared. It'll be dark again.
- Listen. The thing about the sun is, even if it goes down once, it'll rise again the next day, smiling in the eastern sky. Then everything will be brighter, right? Guys, even if something bad happens, face tomorrow with a smile, like the sun.


---

The magic words are "Nankurunaisa" ;-)

Sunday, February 24, 2008

Mùa xuân

Thi xong đầu nhẹ tênh, mắt lại nghếch lên trời nhìn trời xanh nắng vàng, tai lại lắng nghe nước chảy chim ca.

Cái cây có hoa trắng lấm tấm ở lưng chừng dốc lên trường có phải là cây mận không nhỉ? Hoa be bé xinh xinh, làm mình nghĩ đến những bông mai tứ quý ở nhà. Maman yêu cây mai tứ quý ấy lắm. Xin về trồng từ khi còn bé xíu, sau mấy tháng nó mới ra cái nụ đầu tiên. Mình nhớ sáng hôm ấy Maman rất vui, và suốt mấy ngày sau đó sáng nào cũng ngắm cái cây, háo hức như một đứa trẻ với đồ chơi mới. Maman rất thích cây cảnh, mình nghĩ là sau khi về hưu Maman sẽ không giống như nhiều người đi du lịch khắp nơi mà dành nhiều thời gian cho đủ các loại cây trong vườn, ngoài ban công và trên sân thượng.

Bên tay phải cổng vào trường là một quả đồi nhỏ, có đúng một cây thông trên đỉnh. Cây thông không to, có lẽ chỉ là một cây non, nhưng vị trí một mình một quả đồi của nó trông thật ngạo nghễ, phân biệt hẳn nó với tất cả các cây lớn nhỏ khác quanh đấy. Hai năm ở trong trường, đi qua bao nhiêu lần mà sao đến tận hôm qua mình mới để ý đến thế đứng độc đáo ấy! Bởi vì nay mình là "khách", mình nhìn từ ngoài vào chứ không còn nhìn từ trong ra nữa. Cũng giống như trong khi kèm một đứa kém hai khoá làm bài tập, mình chợt nghĩ ra rằng cách đây hai năm mình không hơn nó là mấy. Rõ ràng mình thay đổi rất nhiều mà không để ý.

Tiết trời đã ấm hơn và hoa anh đào bắt đầu nở. Mình cũng đang thức dậy sau một mùa đông ảm đạm.

Thursday, February 21, 2008

Chitose Hajime

Mai còn một môn nhưng chiều nay đã xả hơi bằng bộ Ayakashi . Đây là một chùm ba câu chuyện kiểu "Liêu trai" của Nhật, xem cũng hay và biết thêm một ít về văn hoá Nhật thời xưa.


Phim có bài hát kết thúc rất hay , Haru no Katami (Memento of Spring) trình bày bởi Chitose Hajime.


Mình đang nghe một bài nữa, Kataritsugu Koto, cũng của Chitose Hajime, là bài hát trong phim BLOOD+ mà mình dự định sẽ xem trong tuần tới.


Giọng hát nghe thật dễ chịu, mắt đẹp và cười rất hiền

Tuesday, February 19, 2008

Bi bô 19/02/08

Theo lịch sáu rưỡi (tối) phải trình bày. Năm rưỡi xong rapport , sáu giờ xong slides hăm hở đi đến thì hoá ra còn lâu. Ngồi mốc meo đến hơn bảy rưỡi mới đến lượt. Mình nói trôi chảy đễn nỗi chính mình cũng không thể tin được . Thy thì không biết vì buồn ngủ hay là vì mình nói hay quá mà nhìn mình chăm chú không nhúc nhích . Sau đó mình được khen là "trình bày hoàn hảo" , rồi khen là nói tiếng Pháp có accent tiếng Anh nghe thật dễ chịu . Thế rồi cậu ở Hà Nội có biết hội tin học của người Pháp ở đấy không, IFI ấy mà. Trước tớ ở gần cái hồ (chắc là Hồ Tây), tớ yêu Hà Nội lắm... (em cũng thế thầy ạ ). Chỉ tội cho chú trình bày sau cùng (mình áp chót) cứ nhấp nha nhấp nhổm xem ông ấy bi bô với mình . Không biết mấy hôm nữa có điểm có được hoàn hảo như ông ấy nói không . Thức gần trắng đêm, mệt quá !


PS: Ngày xưa cũng có một bà giáo bảo mình có accent Mỹ. Thế là thế quái nào nhỉ?