Tuesday, June 17, 2008

Euro

Các bạn cùng phòng ở labo rất chăm chỉ. Hôm nay định thi gan cùng các bạn, nhưng đến 6 rưỡi chiều các bạn vẫn cắm đầu vào sách vở, đành đứng dậy trước, mang tiếng về sớm nhất phòng .



Không khí Euro ngày một nóng, đến nỗi mọi câu chuyện quanh bàn café sau bữa trưa chỉ xoay quanh quả bóng. Các bác làm khoa học có cách nhìn nhận vấn đề bao giờ cũng khác người. Có bác trầm trồ "Thật kỳ diệu, sau hai trận, mỗi bảng đều có đúng một đội đã chắc chắn đi tiếp!" . Một bác tỏ ra thông cảm với các bạn Ý vì bị ảnh hưởng bởi trọng tài, rồi thắc mắc sao không cho đá bình thường, trong trận không tính tỉ số gì hết, sau trận ban tổ chức họp xem băng hình rồi mới quyết bàn nào hợp lệ, bàn nào không, rồi mới công bố kết quả. Dựa trên ý tưởng này, một bác khác đề nghị cho đá hết vòng bảng rồi công bố kết quả một thể, như thế Hà Lan có muốn chơi xấu Pháp và Ý cũng không được . Kiểu như trao giải Oscar ấy, vào phút cuối mở phong bì mới biết tên đội thắng đội thua ^^. Lại có ý kiến cho rằng để tăng tính hấp dẫn, các đội nên đá hết 90 phút rồi đá 11m luôn, sau cùng tung đồng xu xem lấy kết quả 90 phút hay kết quả 11m làm kết quả cuối cùng . Tớ chỉ nghe đến thế thôi, vì uống xong café quay vào học hành ngay .



Tối nay đến nhà mấy bạn chạy cùng trong rừng ngày xưa ăn tối. Ở đấy gặp em người Ý, một trong hai thành viên nữ của đội. Hè năm ngoái có mỗi em ấy và tớ ở lại trường trong thời gian thực tập, hay ăn tối cùng nhau trong bếp "c'est haut" ở ngay phía trên bếp của các bạn tiến sỹ Việt + Tàu. H*** hồi ấy cũng thực tập ở trường nên thường ăn cùng, thế là có ba đứa. Hai đứa kia ăn chay nên tớ cũng có một vài lần ăn chay thì phải. Ờ, có phải vì hai đứa ăn chay nên chúng nó nói chuyện hợp nhau không nhỉ? Hay là vì em ấy xinh ? Con gái mà được H*** khen xinh suốt ngày ngoài em ấy ra may ra chỉ có em Juno ^^. Hôm nay gặp lại, em ấy trông còn tươi tắn hơn trước, H*** ạ! Công nhận H*** rất tinh tế: em nào mình khen xinh (VD em này), nó cũng công nhận là xinh, và ngược lại.



Nhắc đến chuyện em người Ý là thành viên nữ hiếm hoi của đội thể thao, tớ nhận ra là xưa nay những chỗ học và làm việc của mình luôn có rất ít con gái. Ở labo bây giờ cũng thế, phòng có sáu người thường xuyên thì đã năm ông tướng, bà chị kia (người Việt Nam - chắc chỉ con gái Việt Nam mới thích làm tiến sỹ ) lại còn đi vắng cả tuần nay. Nhưng mà con gái làm khoa học chắc là giỏi. Nghe đồn học sinh trước của ông thầy tớ hiện nay là một chị vừa thông minh học giỏi vừa đầu gấu. Chị này bảo vệ xong tiến sỹ sang US dạo chơi một năm, sắp tới về nghiên cứu trong trung tâm nghiên cứu khoa học hoành tráng nhất của Pháp. Tớ đầu óc chậm chạp nhưng số nó may thế nào ấy nên lại được nhận vào cùng chỗ cùng thầy. Chẳng mong thành ngôi sao như bà chị, chỉ dám hy vọng không bị tụt hậu quá, và sau này kiếm đủ tiền để lấy vợ nuôi con .


 Biba bibô...

Tuesday, June 3, 2008

080306

Tớ bắt đầu bằng chuyện lá cây nhé! Đường 6 là đường métro đặc biệt nhất ở Paris, và cũng là đường tớ thích nhất, vì nó không chui dưới đất mà đi trên cao. Cái đường tàu khiến tớ nghĩ đến đoạn đường tàu ở đầu phố Phùng Hưng (ngày xưa hôm nào cũng đi học qua phố đấy, mỗi tuần gặp vài đám ma...). Cũng cao cao, cũng được nâng bằng những trụ đá lực lưỡng tạo thành hình mái vòm. Dọc các vỉa hè hẹp ở hai bên đường tàu có nhiều cây. Là loại cây to có vỏ trắng, quả nâu nâu xù lông, được trồng rất nhiều ở các đường phố Paris. Cây mọc cao ngang đường tàu, mùa hè lá xanh mướt. Ở trên tàu nhìn xuống chỉ thấy xanh xanh, không thấy người xe phố xá gì hết. Nếu chán những gương mặt mệt mỏi nặng nề trong tàu thì nhìn lá xanh bên ngoài, cũng hay.


Cách đây lâu lâu nghe đồn ở Việt Nam cũng sẽ có tàu điện chạy trên cao. Không biết là người ta có trồng cây như bên này không nhỉ. Tớ chẳng thích việc nhìn ra ngoài thấy nắng chói chang và xuyên qua một lớp bụi mờ mờ ảo ảo là lổn nhổn người với xe. Một trăm cái ô-tô, một nghìn cái xe máy, thêm ngần ấy mũ bảo hiểm, ngần ấy cái khẩu trang, và vài lần ngần ấy tiếng còi inh ỏi... Hà Nội của ngày bé xanh lắm, hay là ngày bé mắt tớ xanh? Sắp tới người ta bê về cho Hà Nội bao nhiêu ruộng lúa, không biết nó có xanh lại không?


Hai hôm nay thực tập đọc báo từ sáng tới tối. Mấy bài báo này khó hơn những bài báo thường phải đọc để làm tiểu luận, cụ thể là đòi hỏi có kiến thức vừa rộng vừa sâu. Phần lớn các kiến thức này hoặc là tớ chưa đụng đến, hoặc là đã từng đụng đến nhưng cũng chỉ là "đụng đến" mà thôi. Tình hình là phải đem sách vở từ vỡ lòng ra nhồi lại ạ. Không biết cái cục bã đậu bé bằng quả trứng chim cút ở trong hộp sọ của tớ chịu được bao lâu. Cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu, thôi cứ recursive vậy, chứ chẳng biết làm thế nào khác.


À, nhân nói đến chuyện làm toán, có mấy bài đố vui cho các bạn giải trí này.

1. Dưới tầng hầm có 3 kho chứa đồ. Mỗi kho có một bóng đèn để chiếu sáng, nhưng các công tắc lại ở hết chỗ cửa vào trên tầng trệt. 3 công tắc, 3 cái bóng đèn, làm thế nào để không phải chạy lên chạy xuống quá nhiều mà vẫn biết công tắc nào bật/tắt đèn nào?

2. Một cái file system nọ có hai mức bảo mật: mức thấp - L và mức cao - H, nghĩa là mỗi file hay programme đều được dán nhãn L hoặc H. Có những quy tắc về bảo mật sau:

- Mọi file do chương trình loại H tạo ra thì mang nhãn H;
- Mỗi chương trình có thể xóa file mà nó tạo ra;
- Chương trình loại L thì không đọc được file loại H.

Ngoài ra, nếu L yêu cầu đọc một file không tồn tại thì sẽ được báo lỗi là file không tồn tại. Như vậy một chương trình loại H không thể trực tiếp gửi thông tin cho một chương trình loại L (bằng cách viết vào một file mà L đọc được), nhưng thực chất vẫn có cách để cung cấp thông tin cho L. Làm như thế nào?

3. (Cũng để trao đổi thông tin mà không cần... trao đổi) Piz và Pizette rất hiểu nhau, đến nỗi người này không cần nói ra, người kia cũng biết ý. Điều đó được kiểm chứng bằng trò chơi sau:

Một trọng tài chuẩn bị 125 quân bài đánh số từ 1 đến 125. Trọng tài đưa cho Piz 5 con bất kỳ, chỉ Piz biết chứ Pizette không biết. Piz đưa lại cho trọng tài 1 con và cho Pizette xem 4 con còn lại. Pizette nói được đúng con được giấu đi trước sự ngạc nhiên của mọi người. Nếu không phải thần giao cách cảm thì giải thích như thế nào?

4. 43 người xếp hàng đi lên một chuyến bay có 43 chỗ. Thông thường, các số ghế đã được trao cho các hành khách, mỗi người đúng một ghế. Thế nhưng chú đầu tiên (hình như tên là Tulip) lên máy bay, do hậu đậu không nhớ số ghế, chọn bừa một ghế và ngồi vào. Biết rằng các chú lên máy bay từng chú một, các chú còn lại đều nhớ số ghế; nếu ghế chưa bị chiếm thì ngồi vào, nếu bị chiếm rồi thì chọn bừa một ghế khác. Hỏi có bao nhiêu phần trăm chú 43 được ngồi đúng ghế của mình?


Bài 1 và bài 2 là lấy từ bài học. Bài 3 và bài 4 các anh em từng đố nhau rồi. Bài 3 có cái gì đó để biến 121 thành 120, quên mất chi tiết ấy rồi. Ai biết thì nhắc hộ nhé! ^^


 Hôm nay update em Gentoo sau mấy tháng, thấy list dài dằng dặc như sông Ngân Hà, các loại khủng bố nhất đều có mặt: kernel, firefox, kdelibs, java, X, và tất nhiên là không thể thiếu ooffice. Trông em nó hì hụi mấy tiếng đồng hồ mà thấy tội! Suốt từ chập tối, giờ vẫn đang mải miết kia kìa!