Sunday, January 25, 2009

090125

Ngày ba mươi tháng Chạp năm Mậu Tý,

Năm Chuột thứ ba trong đời mình sắp kết thúc. Năm cái Tết rồi, nhanh quá! Không khí nhộn nhịp của những ngày cuối năm, cảm giác cùng cả nhà háo hức đếm ngược từng phút cho đến giữa đêm, ly rượu Giao Thừa ấm nóng, tất cả chỉ còn mờ mờ trong trí nhớ. Mình đang quên dần.

Mình ngày càng quen với sự quên. Không chỉ những việc xa xôi như Tết, mà cả những việc xảy ra trong năm vừa rồi. Phần vì cuộc sống phức tạp hơn: có càng nhiều thứ thì sự tập trung chú ý dành cho từng thứ càng giảm. Phần vì mình nhận ra giới hạn về trí tuệ của bản thân, nên không muốn giữ nhiều thứ trong đầu, cốt để đạt được một cân bằng nào đó.

Hai mươi tư tuổi, mình rất trẻ. Nhưng cũng đủ lớn để thỉnh thoảng chau mày vì câu hỏi "Tại sao mình có mặt ở đây?". Mình vẫn đang xây dựng câu trả lời. Việc này rất khó khăn, hơn nữa phải làm một mình. Sự chán nản có đến lúc này lúc khác, nhưng cuối cùng mình vẫn tiếp tục.

Mình vẫn không giỏi trong tất cả những gì liên quan đến các mối quan hệ. Dù rằng quan niệm về tình bạn của mình rất đơn giản: tôn trọng và chấp nhận sự khác biệt. Mình không ngại những nhận xét rằng mình như thế này hay như thế kia, nhưng mình rất ghét khi người khác muốn mình phải như thế này hay phải như thế kia. Con người vốn không ai giống ai, thế nên không một mối quan hệ nào có thể được duy trì nếu người ta không coi sự khác nhau là một tất yếu. Hẳn nhiên, ngược lại mình cũng để ý xem có những gì ở mình không tốt trong mắt bạn bè và cố gắng sửa chữa. Mình không thất vọng khi những thay đổi ở mình không được nhận ra, nhưng mình phiền lòng khi biết hình ảnh của mình trong mắt người khác đã trở thành định kiến.

Mình sống độc lập, phần nào đó là cô lập. Mình cảm thấy đặt vào giữa nhau một khoảng cách, con người ta nhìn thấy nhau tốt hơn. Mình thích nhìn từ vị trí của một người quan sát. Cái nhìn của mình đối với mọi người, mọi việc xung quanh trưởng thành hơn một năm trước. Nhưng mình lại không nhìn thấy chính mình. Liệu mình trong mắt mình có giống người khác trong mắt mình?

Tối qua lên trường liên hoan Tết. Năm nay mình không tham gia tí gì vào việc gói bánh chưng cũng như việc chuẩn bị Tết. Lần đầu tiên kể từ khi sang đây. Có gì đó không ổn. Mình cảm thấy mình ngày càng ít có trách nhiệm về những việc "chung". Mình nhận ra nó từ lâu, việc gói bánh chưng chỉ là một thể hiện. Mình nghĩ là nó có cùng nguyên nhân với lối sống bừa bãi, vô trách nhiệm với bản thân mà mình đang sa vào. Sang năm mới sẽ thay đổi chứ? Ừ, bắt đầu bằng việc đọc những quyển sách và nghe những đĩa nhạc mình đã mua.

Chúc một năm khoẻ mạnh và thành công!