Wednesday, October 31, 2007

071031-Archive

Cái này chôm được của anh Piz.



"Il pleuvait fort sur la grand-route
Ell' cheminait sans parapluie
J'en avais un, volé, sans doute
Le matin même à un ami
Courant alors à sa rescousse
Je lui propose un peu d'abri
En séchant l'eau de sa frimousse
D'un air très doux, ell' m'a dit " oui "

Un p'tit coin d'parapluie
Pour un coin d'paradis
Elle avait quelque chos' d'un ange
Un p'tit coin d'paradis
Pour un coin d'parapluie
Je n'perdais pas au chang', pardi

Chemin faisant, que ce fut tendre
D'ouïr à deux le chant joli
Que l'eau du ciel faisait entendre
Sur le toit de mon parapluie
J'aurais voulu, comme au déluge
Voir sans arrêt tomber la pluie
Pour la garder, sous mon refuge
Quarante jours, quarante nuits

Un p'tit coin d'parapluie
Pour un coin d'paradis
Elle avait quelque chos' d'un ange
Un p'tit coin d'paradis
Pour un coin d'parapluie
Je n'perdais pas au chang', pardi

Mais bêtement, même en orage
Les routes vont vers des pays
Bientôt le sien fit un barrage
A l'horizon de ma folie
Il a fallu qu'elle me quitte
Après m'avoir dit grand merci
Et je l'ai vue toute petite
Partir gaiement vers mon oubli"

"Un p'tit coin d'parapluie
Pour un coin d'paradis
Il avait quelque chos' d'un ange
Un p'tit coin d'paradis
Pour un coin d'parapluie
Je n'perdais pas au chang', pardi"


Hôm nay trời đẹp, nắng to quá!

Saturday, October 27, 2007

071026-Archive

Chuyện thứ nhất:

- Xin chào! Tôi có một tin xấu và một tin tốt, các anh chị thích nghe cái nào trước?

- Tin xấu ạ!

- Kỳ thật! Lần nào tôi hỏi câu này cũng nhận được đúng câu trả lời ấy! Tôi hỏi lại: Tôi có một tin xấu và một tin tốt, các anh chị thích nghe cái nào trước?

- Tin xấu ạ!

- Thôi được... Tin xấu là không có tin tốt nào cả!

- ...

- Thấy chưa? Có đổi ý không? Tôi có một tin xấu và một tin tốt, các anh chị thích nghe cái nào trước?

- Tin tốt ạ!

- Tin tốt là không có tin xấu nào cả. Bingo! Hề hề...


Chuyện thứ hai:

- Hôm nay làm bài tập nhá. Chấm điểm đấy, coi như cho các bạn có cái để giải trí trong kỳ nghỉ tới. Điểm này tính 40% cho môn học. Tất nhiên các bạn hoàn toàn có quyền đặt tất cả vào kỳ thi cuối hê hê. Làm bài trên lớp thế này thì tận dụng mà yêu cầu tôi giải đáp tất cả những thắc mắc đi, không là về nhà tự làm lấy, tôi không phát lời giải cho đâu. Ơ ơ, từ từ đã nào, từng đứa một giơ tay thôi! (%$@#&\ç!)


Chuyện thứ hai (tiếp):

- Anh ơi (tức là anh thầy - chú thích của người viết), sao chỗ kia anh viết là 3, phải là 4 chứ ạ!

- Hê hê, tôi cố tình thử xem các bạn có theo dõi không đấy thôi. Để làm tí cà-phê cho nó tỉnh ngủ. Ực, các bạn biết không, tôi không tin là cái thứ cà-phê ở máy tự động này lại có tác dụng hê hê.


Chuyện thứ ba:

Học graphe với tô-pô liên tưởng ngay đến cách bố trí lạ đời của mấy toà nhà ở trường: từ tầng 5 nhà này đi dọc hành lang một lúc thấy mình đang ở tầng 1 nhà khác, có khi có hai cầu thang cạnh nhau một cái dẫn lên tầng 6 cái còn lại dẫn lên tầng 7, từ tầng 1 xuống tầng trệt không có cầu thang mà phải đi ra ngoài rồi vòng vào, rồi thì từ ngoài phố bước vào đã thấy mình ở tầng 3...


---

Cả buổi sáng ngồi làm công việc của máy tính là giải nghĩa các message hexa. Kiểu này sinh viên ra trường sẽ có thể đọc thẳng nhị phân với hexa, cần quái gì codage nọ kia.

Thích số nguyên tố hơn.

Saturday, October 20, 2007

071019-Archive

Quen em từ những ngày đầu tháng chín trời thu xanh thăm thẳm. Gần hết tháng mười, lá trên cây đã rụng quá nửa, lần đầu tiên được nghe những lời ngọt ngào từ đôi môi xinh xắn .

Không đếm nổi đã bao ngày cuối tuần bỏ nhà đi lang thang, tâm trí lởn vởn hình bóng em (chỉ biết giờ đế giày đã mòn vẹt, lá khô trên đường đâm vào buốt cả chân ). Nhớ những lần em giận không nhìn mặt, anh như ngồi trên đống lửa, từ sáng đến tối,rồi lại từ đêm đến sáng bứt rứt không yên, đến độ mất ăn mất ngủ. Cứ như một đứa trẻ lỡ không ngoan để rồi hối hận sợ bị phạt mất một món đồ chơi ao ước từ lâu. Nhớ khi được em tha thứ, thở nhẹ một cái mà tưởng như trút được tảng đá to chặn trên lồng ngực...

Không biết dùng lời nào để diễn tả cảm giác sung sướng trong lòng anh khi nghe lời em nói. Chỉ biết cho đến bây giờ anh vẫn còn lâng lâng như say rượu. Em tuyệt vời lắm, em biết không?

---

Phải cảm ơn anh Pionez như thế nào đây? Nếu không có đại ca động viên và giúp đỡ thì không biết đến kiếp nào em ấy mới thèm đoái hoài đến em .

---

Không phải tớ không muốn giới thiệu em ấy với mọi người, nhưng em ấy không thích. Gợi ý duy nhất là: tên em ấy bắt đầu bằng chữ 'G'.

---

Vừa xem dự báo thời tiết, thế là lại có một weekend đẹp trời bên em rồi! ^^

---

"Ta hát dăm câu vô nghĩa lý:
Lá vàng bay lả vào buồng ta
Ta viết dăm câu vô nghĩa lý
Người điên xem đến hiểu lòng ta."

Thursday, October 18, 2007

071017bis-Archive

Tình yêu như thể rút thăm
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu
Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
Tình yêu như thể quan tài
Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run.
Tình yêu như thể dây chun
Lúc co lúc giãn lúc còn đứt ngay.
Tình yêu như thể ông say
Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời.
Tình yêu như thể điểm mười
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu như thể đuôi công
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì.
Tình yêu như thể bánh mì,
Tây ta đều thích bởi vì nó ngon!
Tình yêu như thể thỏi son
Sinh ra vẫn chỉ để mòn cái môi.
Tình yêu như thể cái đuôi
Theo nó thì chảnh ko theo thì buồn
Tình yêu như con chuồn chuồn...


Lang thang nhặt lá đá ống bơ, thế nào lại nhặt được cái này . Hay phết. Thích nhất câu "Tây ta đều thích bởi vì nó ngon" .

Ô hô ai tai, ai tai!

Monday, October 8, 2007

071017-Archive


Thơ thẩn một tí cho tâm hồn đỡ già cỗi.

Arthur Rimbaud, sống vào cuối thế kỷ 19, được coi là một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất đến nền thi ca đương đại của Pháp.

---
Sensation

Par les soirs bleus d'été, j'irai dans les sentiers,
Picoté par les blés, fouler l'herbe menue :
Rêveur, j'en sentirai la fraîcheur à mes pieds.
Je laisserai le vent baigner ma tête nue.

Je ne parlerai pas, je ne penserai rien :
Mais l'amour infini me montera dans l'âme,
Et j'irai loin, bien loin, comme un bohémien,
Par la nature, heureux comme avec une femme.

Arthur Rimbaud
Mars 1870.

Wednesday, October 3, 2007

071003-Archive

Ở đời có lắm chuyện oái oăm các bạn ạ. Thí dụ như học trong thư viện thì mắt díp lại, về nhà chăn ấm đệm êm thì không tài nào ngủ được. Rồi thì ngồi trong lớp bụng sôi cồn cào, đến lúc về nhà cầm bát cơm lên rồi lại nuốt không trôi. Có những loại thuốc nào để chữa chứng biếng ăn ở trẻ em, chứng khó ngủ ở người già và chứng mất tập trung ở thanh niên không nhỉ?

Cách đây hai hôm là kỷ niệm đúng 3 năm tớ ra khỏi nhà. Giống như chiếc lá rời cành, gió cuốn nước trôi không biết sẽ đến nơi nào. Mặc dù vẫn còn ham lêu lổng lắm nhưng thỉnh thoảng, vào những lúc chán nản thế này, chỉ muốn về nhà làm Mama's boy cả ngày ăn ngủ đọc sách nghe nhạc trêu chọc chó mèo.

Buồn cười thật, hoá ra tớ không chán đời lắm, vì mới than thở có vài câu đã lại thấy đời phơi phới trở lại như hoa đào trong nắng xuân. Hay là kể truyện cười nhỉ? Chuyện rằng:

Cửa quán bật tung, một anh chàng hùng dũng bước vào, cố ý nói to đủ để cả quán nghe thấy:
-Cuối cùng thì tôi cũng đã chế ngự được cái NGHỊ LỰC chết tiệt của mình. Cho một ly đúp whisky!

Truyện này còn có một số dị bản:

Dị bản 1:
Cửa quán bật tung, Ishi hùng dũng bước vào, cố ý nói to đủ để cả quán nghe thấy:
-Cuối cùng thì tôi cũng đã chế ngự được cái NGHỊ LỰC chết tiệt của mình. Cho một double-expresso!

Dị bản 2:
Cửa quán bật tung, Ishi hùng dũng bước vào, cố ý nói to đủ để cả quán nghe thấy:
-Cuối cùng thì tôi cũng đã chế ngự được cái NGHỊ LỰC chết tiệt của mình. Cho hai bạn gái!

Kể thế thôi, tớ còn phải nhân khi tâm trạng vui vẻ đi làm quen với anh Gröbner. Chào các bạn nhé! Tớ yêu các bạn lắm lắm. Tặng tất cả, trừ một bạn (*), mỗi bạn một cái véo tai (tai trái hay tai phải cho các bạn tự chọn). Bái bai!

---
(*): Như thế này chị em ai cũng tự nhủ: "Anh ấy trừ mình ra ."