Ở đời có lắm chuyện oái oăm các bạn ạ. Thí dụ như học trong thư viện thì mắt díp lại, về nhà chăn ấm đệm êm thì không tài nào ngủ được. Rồi thì ngồi trong lớp bụng sôi cồn cào, đến lúc về nhà cầm bát cơm lên rồi lại nuốt không trôi. Có những loại thuốc nào để chữa chứng biếng ăn ở trẻ em, chứng khó ngủ ở người già và chứng mất tập trung ở thanh niên không nhỉ?
Cách đây hai hôm là kỷ niệm đúng 3 năm tớ ra khỏi nhà. Giống như chiếc lá rời cành, gió cuốn nước trôi không biết sẽ đến nơi nào. Mặc dù vẫn còn ham lêu lổng lắm nhưng thỉnh thoảng, vào những lúc chán nản thế này, chỉ muốn về nhà làm Mama's boy cả ngày ăn ngủ đọc sách nghe nhạc trêu chọc chó mèo.
Buồn cười thật, hoá ra tớ không chán đời lắm, vì mới than thở có vài câu đã lại thấy đời phơi phới trở lại như hoa đào trong nắng xuân. Hay là kể truyện cười nhỉ? Chuyện rằng:
Cửa quán bật tung, một anh chàng hùng dũng bước vào, cố ý nói to đủ để cả quán nghe thấy:
-Cuối cùng thì tôi cũng đã chế ngự được cái NGHỊ LỰC chết tiệt của mình. Cho một ly đúp whisky!
Truyện này còn có một số dị bản:
Dị bản 1:
Cửa quán bật tung, Ishi hùng dũng bước vào, cố ý nói to đủ để cả quán nghe thấy:
-Cuối cùng thì tôi cũng đã chế ngự được cái NGHỊ LỰC chết tiệt của mình. Cho một double-expresso!
Dị bản 2:
Cửa quán bật tung, Ishi hùng dũng bước vào, cố ý nói to đủ để cả quán nghe thấy:
-Cuối cùng thì tôi cũng đã chế ngự được cái NGHỊ LỰC chết tiệt của mình. Cho hai bạn gái!
Kể thế thôi, tớ còn phải nhân khi tâm trạng vui vẻ đi làm quen với anh Gröbner. Chào các bạn nhé! Tớ yêu các bạn lắm lắm. Tặng tất cả, trừ một bạn (*), mỗi bạn một cái véo tai (tai trái hay tai phải cho các bạn tự chọn). Bái bai!
---
(*): Như thế này chị em ai cũng tự nhủ: "Anh ấy trừ mình ra ."
16 years ago
No comments:
Post a Comment