Saturday, October 20, 2007

071019-Archive

Quen em từ những ngày đầu tháng chín trời thu xanh thăm thẳm. Gần hết tháng mười, lá trên cây đã rụng quá nửa, lần đầu tiên được nghe những lời ngọt ngào từ đôi môi xinh xắn .

Không đếm nổi đã bao ngày cuối tuần bỏ nhà đi lang thang, tâm trí lởn vởn hình bóng em (chỉ biết giờ đế giày đã mòn vẹt, lá khô trên đường đâm vào buốt cả chân ). Nhớ những lần em giận không nhìn mặt, anh như ngồi trên đống lửa, từ sáng đến tối,rồi lại từ đêm đến sáng bứt rứt không yên, đến độ mất ăn mất ngủ. Cứ như một đứa trẻ lỡ không ngoan để rồi hối hận sợ bị phạt mất một món đồ chơi ao ước từ lâu. Nhớ khi được em tha thứ, thở nhẹ một cái mà tưởng như trút được tảng đá to chặn trên lồng ngực...

Không biết dùng lời nào để diễn tả cảm giác sung sướng trong lòng anh khi nghe lời em nói. Chỉ biết cho đến bây giờ anh vẫn còn lâng lâng như say rượu. Em tuyệt vời lắm, em biết không?

---

Phải cảm ơn anh Pionez như thế nào đây? Nếu không có đại ca động viên và giúp đỡ thì không biết đến kiếp nào em ấy mới thèm đoái hoài đến em .

---

Không phải tớ không muốn giới thiệu em ấy với mọi người, nhưng em ấy không thích. Gợi ý duy nhất là: tên em ấy bắt đầu bằng chữ 'G'.

---

Vừa xem dự báo thời tiết, thế là lại có một weekend đẹp trời bên em rồi! ^^

---

"Ta hát dăm câu vô nghĩa lý:
Lá vàng bay lả vào buồng ta
Ta viết dăm câu vô nghĩa lý
Người điên xem đến hiểu lòng ta."

No comments: